A propos de ce blog


Nom du blog :
tonthatphusi
Description du blog :
tonthatphusi
Catégorie :
Blog Poésie
Date de création :
29.08.2010
Dernière mise à jour :
06.10.2019

RSS

Rubriques

>> Toutes les rubriques <<
· Gérer mes rubriques (0)

Navigation

Accueil
Gérer mon blog
Créer un blog
Livre d'or tonthatphusi
Contactez-moi !
Faites passer mon Blog !

Articles les plus lus

· NHỮNG VẦN THƠ VỀ BIỂN CỦA TÔN THẤT PHÚ SĨ
· HẢI QUÂN VNCH NIỀM VUI HỘI NGỘ * 04-09-2011
· TÔN THẤT PHÚ SĨ - THƠ CHUYỂN NGỮ
· NHƯNG BÀI THƠ THÁNG 2 -2015 - Kim Thành
· MỘT TRONG MUÔN NGÀN KỶ NIỆM VỀ MẸ - Tôn Thất Phú Sĩ

· Hình ảnh tuổi thơ và trò chơi đồng quê Việt Nam.
· TÔN THẤT PHÚ SĨ * DIMANCHE 29 AVRIL * 2018
· TÔN THẤT PHÚ SĨ - DIMANCHE - 05 - FEVRIER 2012
· HẢI QUÂN VIỆT NAM CỌNG HOÀ
· LA PETITE MARCHANDE DE FLEURS - F. Coppée - PHÚ SĨ
· Thơ Tôn Thất Phú Sĩ - Ngựa Hoang Nhớ Rừng
· PARIS 10-05-2018
· THƠ PHÁP-ANH * TÔN THẤT PHÚ SĨ * PHỎNG DICH
· PHƯỢNG HỒNG MÙA HẠ
· Alphonse de LAMARTINE - MILLY OU LA TERRE NATALE

Voir plus 

Statistiques 5140 articles


Thèmes

poésie roman 2010 blog center bonne

Derniers commentaires Recherche

ANH ĐI RỒI

ANH ĐI RỒI

Publié le 24/02/2019 à 15:47 par tonthatphusi Tags : roman 2010 blog center
 

ANH ĐI RỒI

Chia tay nhau, Anh trở về xứ lạ

Con phố chiều quay quắt thiếu người thương
Bên kia trời hẳn là cõi vấn vương
Để Em gọi tên Anh làm điểm hẹn
 
Chia tay nhau, như một lời nhắn nhủ
Mỗi ngày qua là mỗi nhớ nhung về
Tâm hồn Em ngọn núi lửa đam mê
Không yên nghỉ vở tan thành mảnh vụn
 
Anh đi rồi Paris buồn gió cuốn
Chiều sông Seine đâu nữa bước song đôi 
Hạnh phúc nào đưa thuyền tìm Bến Đợi

Em thẩn thờ vuôn sới mối tình si
 
Có một lần cô đơn về bóp nghẹt
Trái tim em đau nhói buốt đợi chờ
 Em gọi vô cùng vòng tay rộng mở
Ôm cho tròn hình bóng dáng kiêu sa

 

Có một lần em đi qua bến mộng
Thấy anh cười lồng lộng tóc mây đưa
Mùa thu về lá vàng rơi trước cửa
Vẫn xa xôi .. .vẫn sóng vỗ bạt ngàn
 

Con thuyền tình
BẾN ĐỢI
Tháng ngày trôi...
*

Tôn Thất Phú Sĩ   

  

Người bạn trẻ thân mến,
   
     Tôi rất thích thú khi đọc thơ trữ tình của bạn. Với cuộc đời quá triền miên vì mệt mỏi, với tôi,  thơ trữ tình của bạn có giá trị thực tế như là một thứ thuốc hồi xuân thần diệu: đem tôi từ thế giới khô cằn 74 tuổi lẻ trở về với thế giới thần tiên mà tương lai trước mặt là cả một hừng đông mầu hồng, tuổi 17

            "ANH ĐI RỒI" mà tôi đọc hôm nay, tìm thấy trong kho "lưu trữ" cuả bạn là một cây qúy trong rừng cây qúy  cuả TÔN THẤT PHÚ SĨ.
            "ANH ĐI RỒI" buồn như một tiếng than, não nề đầy nuối tiếc như một tiếng thở dài có âm giai nức nở... Chỉ thế thôi, chân thành với chính mình và với bạn đọc cuả mình, TÔN THẤT PHÚ SĨ đã dìu tôi chìm vào với thế giới mộng mơ lãng đãng mờ ảo đó.
           Và trong khung cảnh ấy, chỉ còn có hình ảnh người mà anh thương là rõ rệt, tên người đó là chói sáng, nơi ấy là "điểm hẹn"....

          Đọc thơ anh, "ANH ĐI RỒI", tôi tìm thấy nỗi buồn da diết như sự chia ly cuả người chinh phụ: "Sẩu đong càng lắc càng đầy". nếu thơ xưa với "nỗi buồn chết người ấy" đã làm tôi mon men đến sống chốn thơ văn thì ngày nay, nỗi buồn ướt át cuả nhà thơ TÔN THẤT PHÚ SĨ "Mỗi ngày qua là mỗi nhớ nhung về" cũng làm tôi cuốn tròn vào quá khứ, khung thời gian và không gian cuả "tuổi học trò"......

Colmar ngày 3 - 3 - 2010

NHỮ - VĂN - ÚY